Source text in English — View comments about this source text » | Translation by Quynh Pham (#14957) |
Sunday Mornin' Comin' Down Well, I woke up Sunday morning With no way to hold my head that didn't hurt. And the beer I had for breakfast wasn't bad, So I had one more for dessert. Then I fumbled in my closet through my clothes And found my cleanest dirty shirt. Then I washed my face and combed my hair And stumbled down the stairs to meet the day. I'd smoked my mind the night before With cigarettes and songs I'd been picking. But I lit my first and watched a small kid Playing with a can that he was kicking. Then I walked across the street And caught the Sunday smell of someone's frying chicken. And Lord, it took me back to something that I'd lost Somewhere, somehow along the way. On a Sunday morning sidewalk, I'm wishing, Lord, that I was stoned. 'Cause there's something in a Sunday That makes a body feel alone. And there's nothing short a' dying That's half as lonesome as the sound Of the sleeping city sidewalk And Sunday morning coming down. In the park I saw a daddy With a laughing little girl that he was swinging. And I stopped beside a Sunday school And listened to the songs they were singing. Then I headed down the street, And somewhere far away a lonely bell was ringing, And it echoed through the canyon Like the disappearing dreams of yesterday. On a Sunday morning sidewalk, I'm wishing, Lord, that I was stoned. 'Cause there's something in a Sunday That makes a body feel alone. And there's nothing short a' dying That's half as lonesome as the sound Of the sleeping city sidewalk And Sunday morning coming down. | Sớm chủ nhật ào về Vâng, tôi thức giấc vào sớm chủ nhật Không cách nào thoát khỏi nhức đầu. Thức bia cho bữa sáng thật không tồi, Vậy nên tôi quyết uống thêm thay tráng miệng. Rồi tủ đồ lục tung cái áo bẩn sạch nhất tìm được. Rửa mặt, chải tóc, xuống tầng bắt đầu ngày mới. Thuốc hút thấm người đêm hôm trước Những điếu thuốc cùng những bài nhạc ưa thích Điếu đầu ngắm đứa nhỏ Chạy chơi đá cái can rỗng không. Rồi tôi qua ngõ phố và bắt được vị mùi gà rán ngày chủ nhật và trời ơi, nó lùa tôi về ký ức xưa ở nơi nào không rõ một thời xa xôi Bờ hè một sớm chủ nhật Cầu trời rằng tôi đang lú lẫn Vì cái gì đó của một chủ nhật khiến người cô đơn Và có một cái gì đó như đang chết đi quạnh cô như tiếng thở của bờ hè chốn thị thành và sớm chủ nhật ào về Giữa công viên một ông bố với cháu gái nhỏ trên xích đu và tôi dừng lại bên một trường chủ nhật và lắng tai cho bài nhạc của lũ trẻ Rồi tôi theo lối phố Từ một chốn xa xôi một tiếng chuông cô đơn chợt rúng động Và vang vọng suốt những sông suối Như giấc mộng dần tan biến của hôm qua |